Tưởng Niệm
Ân Ông Ruper Neudeck
Khi ông Neudeck mới sinh thì người cười ông khóc
Phút sau cùng thì người khóc ông cười
Người mừng vui khi ông mở mắt chào đờiPhút sau cùng thì người khóc ông cười
Còn người khóc vậy thời thương tiếc
Tiếc hiền nhân phút cuối cùng giã biệt
Lưu lại đời bao công nghiệp trọng mang
Gương hy sinh lòng đạo đức vẹn toàn
Ngày tạ thế tuổi tên còn vang tiếng
Ông mỉm cười bởi ông tròn
toại nguyện
Khi lìa đời bao kẻ luyến tiếc thương
Ngàn thuyền nhân lòng dào
dạt vấn vương
Ân cứu tử thuyền lênh đênh
biển cả
Được vượt thoát và bình yên
nơi xứ lạ
Xem Đức là quê hương mới thứ
hai
Sống an thân, ổn định tháng
năm dài
Lòng ghi tạc đã nhờ ông cứu
mạng
Hay tin ông đã ra đi thanh
thản
Biết bao người, tưởng niệm
khắc ghi ân
Kẻ tâm hương, người đưa đến
đến mộ phần
Cầu ông được sinh miền vĩnh
phúc
(Thích Thiện Minh)
Suốt
đêm qua con chập chờn thao thức không ngủ được, lòng trông mong cho trời mau
đến sáng để được trở về chùa cùng chư Tôn đức Tăng Ni và quí đồng hương làm lễ
truy điệu cho ông Rupert Neudeck; „vị Bồ Tát của lòng từ ái „
Không biết tại sao cả tuần nay bầu trời lúc
nào cũng ảm đạm, âm u, vần vũ như đau buồn thương tiếc cho một con người được vạn
người kính trọng với lòng biết ơn và được gọi với rất nhiều quí danh: „Kẻ chài lưới
người“ (Menschenfischer), Samaritanô nhân hậu thương người. Riêng con, với lòng
kính ngưỡng Ông con luôn gọi Ông là „BỒ
TÁT CỦA LÒNG TỪ Ái“, một con người có trí lực dũng mãnh, lòng từ bi cao hạnh như
Mẹ Hiền Quán Thế Âm đã xông pha giữa trùng dương xung trận đạp những ngọn sóng
ba đào để cứu vớt hàng ngàn sinh linh Việt Nam trên đường vượt thoát bạo tàn CS.
Con
đến chùa lúc 10 giờ, hôm nay Phật Tử tề tựu về đông đủ, mọi người nét mặt đều
trầm tư và ít nói, chắc rằng tất cả đều hướng lòng về ông Neudeck, người đã cứu
vớt thuyền nhân qua khỏi cảnh hiểm luân để được bình an và hôm nay mọi người đã và đang sống
nơi bến bờ tự do tìm cầu hạnh phúc.
Sư
Diệu Hạnh bước vào khệ nệ bưng 1 chồng khay, con tiếp tay bưng hộ Sư, Sư nói
con đặt ở chánh điện rồi châm những ngọn đèn cầy đặt vào trong mâm để lát nữa khi tụng kinh cầu siêu cho ông
Neudeck xong, mỗi Phật tử chúng ta sẽ cầm ngọn đèn đó tiến đến bàn thờ thành
tâm cầu nguyện cho hương linh Ông được cao siêu thánh quả. Điều vô cùng ý nghĩa
là ngôi chùa Phật Giáo, tín đồ Phật giáo lại thiết tha chân thành cầu nguyện
cho người nằm xuống là con Chiên của Chúa Kito được an lành trong giấc ngủ bình
yên…
Con
châm từng ngọn đèn để trên mâm, lòng đầy xúc động, mỗi ngọn đèn vừa được thắp
sáng, con liên tưởng đến những sinh linh chết oan ức trong lòng biển cả, liên
tưởng đến những đồng bào ruột thịt của con được ông cứu vớt trong hoàn cảnh
thập tử nhất sinh. Hình ảnh ông Neudeck in đậm nét trong con, khi con được xem
cuộc phóng sự của đài WRD chiếu: „Mission Menschen retten! Dr. Rupert Neudeck
und die Cap Anamur“, trông hình ảnh Ông đặt tay vào trước ngực mắt đăm chiêu nhìn
về Đại Dương xa xôi theo một hướng đầy lo âu. Ông thấy từ xa xa chấm nhỏ, rồi
hiện dần con thuyền mong manh, lòng Ông trào dâng như muốn đem cả con tim và
khối óc của mình để cứu người dân Việt,; Ông nghĩ làm sao phải có chiếc tàu,
„Phải! Phải cứu vớt! đó là truyền thống dân tộc Đức phải cứu người nguy khốn
trong bất cứ trường hợp nào, không phân biệt nạn nhân đó là ai? Khuynh tả hay
hữu? không biết họ bên nào? Người nước
nào? lòng bi mẫn của Ông chẳng khác gì
lòng Đại Từ Đại Đại Bi của Chư Phật Bồ Tát, „vô duyên đại từ, đồng thể
đại bi“, 1 tình thương yêu không bờ bến. Ông đã hết sức đi vận động bạn bè, dân chúng và chính quyền, nhằm
cứu vớt những thuyền nhân đang trong cảnh ba đào, nhấp nhô sóng cả, những nạn
nhân đang lúc đói, khát, lạnh và con
thuyền bé nhỏ ôi rất mong manh sắp làm mồi cho cá mập.. Và rồi, với tâm nguyện
và tình yêu thương yêu đồng loại, con tàu của Ông bà Neudeck đã được thành hình
vào ngày 9.8.1979 với sự giúp sức của
nhà văn hào Heinrich Böll cùng các thân hữu mang tên CAP ANAMUR để vượt
trùng khơi cứu vớt tất cả 11.448 thuyền nhân Việt Nam
Hình
ảnh năm ngoái con gặp Ông ở Troisdorf, Ông đến với chúng con như một người thân
thương trong gia đình, hiền hòa, bình dị, Ông đã khen ngợi đàn con cháu của
thuyền nhân, cho dù ly cư biệt tổ, rời nơi chôn nhau cắt rốn, xa Quê Hương, nhưng
hầu như thế hệ trẻ đã biết vươn lên, biết sống học tập nên người và thành đạt
cũng như không quên cội nguồn Việt Nam, điều này đã làm Ông rất hãnh diện, vì
hầu như đa phần đều thành tài để góp phần xây dựng cho đất nước Đức, 1 sự đền
ơn rất xứng đáng nơi đất khách được xem như là Quê Hương thứ hai.
Niềm
vui chưa trọn vẹn thì tiếp theo nỗi xót xa của bản thân con và bà con người
Việt khi nghe tin Ông lâm bệnh trầm kha,
nghĩ tới hình ảnh trong những tháng cuối cùng của cuộc đời Ông; biết
rằng cuộc đời có hợp, có tan, hoa nở rồi tàn, trăng tròn lại khuyết bởi cuộc
đời là vô thường lòng con càng thêm chạnh lòng chua xót
Trong
ngày Đại Hội Công Giáo mọi người đã
quyên được hơn 44.000Euro, lòng con hân hoan và luôn nghĩ, hy vọng rằng Ông sẽ vui và bệnh tình của Ông
sẽ thuyên giảm khi Ông nhận biết được đây là tấm lòng của người Dân Việt luôn
mang nặng những ân tình, và hôm Phật Đản, con đã xin phép thầy Trụ Trì dự định mùa
Vu Lan sẽ làm 1 buổi lạc quyên cho chương trình của Ông Neudeck..Thầy đã hứa
khả. Giờ đây nghe tin Ông qua đời, tất cả chúng con người Việt ly Hương đều
bàng hoàng xúc động!
Trước
khi vào buổi truy điệu cho Ông Rupert Neudeck, thầy Trụ Trì nhắc lại những ngày
tang thương sau 1975 mà cây cột đèn có chân cũng muốn đi, người dân Việt không thích
sống dưới chế độ Cộng Sản, độc đoán, độc tài, phi nhân bản nên đã tìm đường
vượt thoát, họ đánh đổi mạng sống với sóng to, với biển cả, trải qua những ngày
lênh đênh trên mặt Đại Dương hùng vĩ, thân người bé nhỏ, sức chịu đựng mỏi mòn
hiểm nguy chẳng khác gì ngàn cân treo sợi tóc, bất chấp mối lo toan bị cướp
của, giết người, hãm hiếp từ bọn hải tặc hung đồ, cho đến bọn CS rượt đuổi, lường gạt, quên cả sự sợ
hãi giữa biển khơi mênh mông, con thuyền như chiếc lá có thể bất cứ lúc nào làm
mồi cho cá mập để tìm ánh sáng tự do.
Buổi
lễ bắt đầu, tất cả chúng con đều chấp tay vang vang theo lời kinh tụng của Chư
Vị Đại Đức Tăng Ni, hướng lòng về Ông Neudeck. Cầu cho Ông được về cõi vĩnh
hằng, chúng con, mỗi Phật tử cầm ngọn nến tiến về bàn thờ Ông Neudeck, hình Ông
được để trên chiếc thuyền rất trang trọng, tấm hình Ông tươi cười như reo hò với
đám trẻ thuyền nhân Việt Nam, mắt Ông ngời sáng, như tìm được đàn con yêu trở
về giữa lòng Đại Dương trùng ngát, tay Ông dang rộng như đón tất cả vào lòng
mình, con xúc động làm sao! Khi tỏ lòng túc kinh tưởng vong đến con thuyền Bát
Nhã của Ông đã đưa hàng ngàn sinh linh cập đến bến bờ tự do Đức Quốc
Trong
buổi lễ trụy điệu, anh Phu đã nói lên tất cả lòng biết ơn của thuyền nhân đối
vói Ông, ơn cứu tử như người Cha thứ hai mà không ai quên được, anh Phu đã nói
lên nhũng đặc tính bình dị của Ông, mọi người vô cùng xúc cảm
Con
may mắn không là thuyền nhân, nhưng lòng con luôn nhớ ơn người đã cưu mang một
phần cho Dân Tộc mình, để tỏ lòng biết ơn Ông có đã nhờ nhà thơ Hoàng Phong
Linh, một Người luôn gánh kiếp nạn, đi cùng khổ đau với Dân Tộc viết bài thơ
Tri Ân cho Ông Neudeck, Thầy Trụ Trì đã hoan hỷ cho con đọc bài thơ trước Di
Ảnh Ông:
NGUYỆN LỜI TIỄN BIỆT ÂN NHÂN
(Nhận được tin Tiến Sĩ RUPERT NEUDECK, Thuyền Trưởng
Cap-Anamur, đã qua đời ngày 31.5.2016 tại Đức Quốc,
xin
kính gửi lòng ghi ơn chân thành).
Võ Đại Tôn (Úc Châu).
Giữa trùng khơi cuồng phong sóng nổi
Mẹ ôm mặt khóc quỳ lạy van Trời.
Đàn con run rẩy, kiệt sức tàn hơi,
Tự Do đâu ? - Bến bờ loang vết máu.
Hải tặc vây quanh, cười vang thảo khấu,
Nghìn thân em, vùi dập xác bèo trôi.
NGƯỜI xót đau, lòng thông cảm phận Đời
Trời Đông Âu cùng thời chung kiếp nạn.
Bức tường Bá-Linh cũng hằn sâu vết đạn
Bao oan hồn mong thoát cảnh điêu linh.
Tàu ANAMUR, nhân loại chung Tình
Mong chia sẻ Yêu Thương thành bến đậu.
Bập bềnh nổi trôi, biển Đông tìm dấu
Bóng thuyền nhân, tay chung níu chia lòng.
Trời biển mênh mông, mỏi mắt chờ mong
Trong giông bão, NGƯỜI vẫn neo tàu đợi.
Hơn Mười Ngàn sinh linh, trước sau đã tới
Bờ Tự Do, dựng lại cuộc đời !
Rồi hôm nay, thanh thoát giữa mây trời
NGƯỜI ngoảnh lại, nhìn đàn em vui sống.
Chúng tôi đây, tưởng Đời là ác Mộng
Nhưng nhờ NGƯỜI, thoát được đáy trùng dương.
Xin trao Tình, tròn Ân Nghĩa tâm hương
Mong báo đáp một đời NGƯỜI nhân hậu.
Tên của NGƯỜI, biển-trời hằng ghi dấu,
Lòng Thuyền Nhân xin cúi nguyện Ân Tình
Theo chân NGƯỜI, vì Lẽ Sống Sinh Linh.
Võ Đại Tôn.
1.6.2016
· Tiến Sĩ
RUPERT NEUDECK, cũng là ký giả chuyên nghiệp, sinh
tại Ba Lan (14.5.1939), qua đời tại Đức Quốc
(31.5.2016), là
Thuyền Trưởng Cap-Anamur đã cứu vớt hơn 10.000 thuyền
nhân Việt Nam trên biển Đông.
Buổi
lễ tưởng niệm được kết thúc trong niềm xúc cảm, Thầy Trụ Trì cảm ơn các Phật Tử
đã quy tựu về chùa để dâng lời cầu nguyện cho Vị Ân Nhân Rupert Neudeck đã cứu
vớt hơn 11.000 thuyền nhân. Sư DH rơm
rớm nước mắt „buồn quá con ơi! Gia đình Sư mang ân Ông Neudeck nhiều lắm, không
có Ông chắc Sư không còn sống tới ngày nay.
Chúng
con vô cùng cám ơn Chư Vị Tăng Ni đã tổ chức buổi lễ truy điệu Vị Ân Nhân Tiến
Sĩ Rubert Neudeck rất trang trọng để cho chúng con có cơ hội tụ tập về chùa để
dâng lời cầu nguyện cho Ông
Vâng!
Thưa Ông Neudeck, vị BỒ TÁT CỦA LÒNG TỪ ÁI, Ông đã cứu vớt hơn 11.00 người con
của Mẹ Việt Nam, chúng con không bao giờ quên ân Ông, Ông sống mãi trong chúng
con, trong lòng Người dân Việt. Mai này tới ngàn sau, trang sử Việt Nam sẽ còn
mãi ghi khắc tên Ông, chúng con sẽ cố gắng dạy cho đàn con cháu chúng con noi
gương thánh thiện của Ông để thành người hữu dụng, có đôi mắt trong bàn tay để
theo gương Ông cứu giúp cho những người lâm nạn, cứu giúp trong mọi hoàn cảnh
không phân biệt màu da, chủng tộc, tôn giáo, và đảng phái
Một
lần nữa, chúng con người dân Việt xin cảm bội ân Ông, xin tri ân nước Đức, đồng
thời tri ân tất cả những quốc gia trên thế giới đã cưu mang người Việt Tỵ Nạn
chúng con
Lòng
từ của Ông như một nhà giáo đã trao truyền lại cho hậu thế noi theo.
Vừa
rồi con đi xem đêm văn nghệ „hãy là những ngọn gió đổi thay“ do Voice thực hiện
nhằm gây quỹ giúp cho những nhà đấu tranh nhân bản cho VN, cho người tị nạn;
con được biết năm rồi, 85 người tị nạn VN đã được Canada nhận, hiện còn 28
người ở trại tị nạn Bangkok đang chờ sự giúp đỡ để được can thiệp định cư sau
27 năm chờ đợi, thời gian quá dài cho những đồng bào ruột thịt của con! Con vô
cùng xúc động khi được biết có những người trẻ như anh Trịnh Hội khi anh tâm
tình: „Trịnh Hội làm công việc thiện nguyện đã 20 năm từ khi TH 21 tuổi, vì TH
nhận thức được, TH mang ơn quốc gia đã cưu mang TH trên đường đến bến bờ tự do“
Tạm
Biệt Ông! Tạm Biệt Ông để rồi chúng con sẽ gặp lại Ông trong từng giây, từng
phút trong Phật tánh của con người, rồi đây nước Việt Nam của chúng con sẽ đòi
lại được quyền Tự Do và Công Lý, chúng con những người con ly hương sẽ trở về
lại Quê nhà, mang theo hình ảnh Ông Vị Bồ Tát của lòng Nhân Ái , xây dựng Công
Lý trên Tình Thương và bình đẳng của con người
Diệu
Tâm
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét