ĐƠN
KÊU CỨU
Phú Yên, ngày 28/8/2013
Kính gởi:
- Ông Tổng Thư Ký Liên Hiệp Quốc Ban Ki-moon
- Ông Tổng Thư Ký Liên Hiệp Quốc Ban Ki-moon
- Tổng Thống Hoa Kỳ Obama và Chính Phủ Các Nước Dân Chủ
Trên Thế Giới
- Chủ Tịch Thượng Viện và Hạ Nghị Viện của Hoa Kỳ và các
Nước
- Ủy Hội Tự Do Tôn Giáo Quốc Tế Hoa Kỳ
- Đại Sứ Hoa Kỳ tại Việt Nam
- Ủy Hội Tự Do Tôn Giáo Quốc Tế Hoa Kỳ
- Đại Sứ Hoa Kỳ tại Việt Nam
- Các Tổ Chức Nhân Quyền Trên Thế Giới
- Các Cơ Quan Truyền Thông Thế Giới
- Các Cơ Quan Truyền Thông Thế Giới
- Các Cộng Đồng Người Việt Quốc Gia tại Hải Ngoại
- Ban Trị Sự Giáo hội PGHH Trung Ương tại Hải Ngoại
- Ban Trị Sự Giáo hội PGHH Trung Ương tại Hải Ngoại
- Các cơ quan thông tấn trong và ngoài nước, đài RFA…
Tôi tên NGUYỄN THỊ KIM LAN, sinh năm 1957, hiện
ngụ tại 17/6 Nguyễn Trãi, phường 5, thành phố Tuy Hòa, tỉnh Phú Yên, Việt Nam. Số
điện thoại nhà 01226606052.
Hôm nay, tôi xin trình bày về sự việc chồng tôi bị
công an tỉnh Phú Yên bắt tạm giam tại trại tam giam tỉnh Phú Yên đã 7 tháng nay
mà cho tới nay chúng tôi vẫn chưa rõ thông tin.
Chồng tôi là NGÔ HÀO, sinh năm 1948, thường sử dụng
các emails để thông tin cho các bạn bè quen biết về những trường hợp bất công xảy
ra trong nước, đặc biệt về những vụ đàn áp tôn giáo, đồng thời xin các bạn bè
tìm cách thông tin đến các chính phủ và những tổ chức nhân quyền để yêu cầu họ
can thiệp. Các email chồng tôi thường sử dụng là
Ngày 8/2/2013 tức là ngày 28 tết âm lịch, chồng
tôi bị cơ quan công an mời lên làm việc. Lý do được họ đưa ra là vì chồng tôi có
những bài viết chống Đảng và nhà nước Cộng Hòa xã hội chủ nghĩa Việt Nam. Tôi tưởng
rằng họ chỉ mời chồng tôi đến trụ sở để thẩm vấn như nhiều lần trước. Nhưng đến
9giờ cùng ngày, công an gọi con tôi là Ngô Minh Tâm đến trụ sở công an. Khi trở
về, con tôi báo tin là chồng tôi đã bị bắt, sự việc quá đột ngột và đầy nguy hiểm
khiến tôi vô cùng sửng sốt và lo sợ.
Xin thêm rằng trước ngày bị bắt chồng tôi cùng con
tôi đều bị mời đến trụ sở công an để thẩm vấn liên tục một tháng ròng. Chồng
tôi thì bị công an tỉnh mời, con tôi thì bị cục an ninh phía nam mời. Cả hai đều
bị mời vì lý do sử dụng Internet để viết bài chống phá nhà nước.
Từ ngày chồng
tôi bị bắt tới nay, gia đình tôi không hề nhận được tin tức gì chính thức về
anh ấy cả,gọi những người có thẩm quyền thì họ né tránh không cho tôi biết,giấy tạm giam chồng tôi,cũng chưa được cầm
trên tay.Qua những lần gửi đồ vô thăm nuôi, tôi được biết là sức khỏe
chồng tôi rất tệ. Những lần thăm nuôi đầu tiên tôi nhận được chữ ký nhận đồ đầy
đủ nhưng những lần sau thì nhận được chữ ký ngệch ngoặc có khi là không ký, tôi
hỏi cán bộ ở trại thì họ nói chồng tôi không có ở đó để ký, còn có lần tôi nhận
được chữ ký không ra chữ ký. Mặc dù đã 65 tuổi và nhiều bệnh trong người, nhưng
Trước khi bị bắt, trong thời gian làm việc tại công an, không biết chồng và con
tôi có ăn uống gì của công an hay không mà cả 2 người đều bị bệnh liên tục một tháng
không bớt, đầu đau liên tục.
Tôi nhận thấy chồng tôi không làm gì chống phá
nhà nước cả, chỉ lên tiếng cho những vụ bất công, hay viết các bài góp ý về những
việc sai trái trong hệ thống nhà nước. Cụ thể như lên tiếng giúp Thượng tọa
Thích Thiện Khánh, Nguyên chánh Đại diện Giáo hội Phật Giáo Việt Nam Thống Nhất
tỉnh Phú Yên; Thượng tọa Thích Nhật Ban, Chánh Đại diện Giáo hội Phật Giáo Việt
Nam thống nhất tỉnh Đồng Nai khi các vị này bị đàn áp bất công và cả Thượng tọa
thích Thiên Minh nữa và gần đây nhất là lên tiếng bảo vệ Hội đồng công luật công án Bia Sơn.
Tất cả việc lên tiếng của chồng tôi đều chỉ là sử
dụng quyền Tự do Ngôn luận được quy định trong Hiến pháp, trong khi Đảng và Nhà
nước Cộng sản Việt Nam luôn hô hào người dân phải sống và làm theo Hiến pháp.
Nhưng tiếc thay những ai có tinh thần xây dựng mà lên tiếng góp ý cho những sai
trái trong bộ máy cầm quyền thì đều bị trù dập, bắt bớ, bỏ tù và đánh đập thậm
tệ như trường hợp của chồng tôi.
Trong tình
trạng vô cùng lo lắng cho tính mạng chồng tôi, và trong tình trạng người già lại
mang trong người nhiều căn bệnh như bệnh
đau bao tử, huyết áp cao,.... tôi không biết tình trạng của chồng tôi như thế nào,
tôi kính xin Liên Hiệp Quốc, Chính phủ các nước, các Tổ chức Nhân quyền, các Cơ
quan Truyền thông, các Đoàn thể Người Việt Hải ngoại, các Cơ quan yêu chuộng tự
do trên thế giới lên tiếng và can thiệp giúp chồng tôi, giúp tôi biết được tình
hình chồng tôi, và được trả về sống với gia đình.
Tôi cùng gia đình xin hết lòng cám ơn sự giúp đỡ
can thiệp của Quý Tổ Chức và Quý Vị.
Trân trọng kính chào
Nguyễn Thị Kim Lan
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét