-
Kính dâng
lên hương hồn hơn nửa triệu đồng bào đã tử nạn trên biển Đông, mong vượt thoát
chế độ cộng sản VN, mưu tìm Tự Do sau cơn Quốc Nạn 30 tháng Tư Đen 1975.
(Lưu niệm chuyến đi
viếng thăm mộ bia Thuyền Nhân tại các đảo Galang và Pinang (Nam Dương) cùng
phái đoàn Văn Khố Thuyền Nhân và các Bạn từ các quốc gia trên thế giới. CSVN
đang yêu cầu chính quyền Nam Dương đóng cửa các khu di tich Thuyền Nhân trên
các đảo. Ngày nào còn CSVN, ngay cả những người đã chết trên các đảo hoang vu,
lìa xa Tổ Quốc, cũng không được yên nghỉ ngàn thu...)
Viết
tại đảo Pinang ngày 14.10.09
Võ Đại Tôn (Hoàng Phong
Linh)
1.
Hồn ai đó ?
Chập chờn trên khói
sóng
Dòng máu tươi theo nước
chẳng hòa tan.
Hồn ai đó ?
Vạn tinh cầu chao
bóng
Đảo ghềnh xa còn vọng
tiếng kêu than.
Hãy về đây – trên
sóng nước dâng tràn
Chung tiếng khóc nghẹn
đau cùng Dân Tộc.
Hồn ai đó?
Đã lìa xa Tổ Quốc
Vẫn còn ôm sông núi
xuống mồ hoang.
Tiếng oan khiên từ
đáy vực còn vang
Hay chìm đắm giữa
khơi ngàn sóng dữ ?
Mảnh thuyền tan, bập
bềnh trôi viễn xứ
Biết về đâu ? Hồn
phiêu bạt nơi đâu ?
Thân cá Hồi tan tác
đã chìm sâu
Không tìm thấy lối
quay về chốn cũ !
Giữa trùng khơi vang
tiếng cười dã thú
Hải tặc giằng co thân
xác – kinh hoàng.
Tiếng Mẹ kêu, dòng
máu chảy đầy khoang
Tay vời níu đàn con
run khiếp sợ.
Biển lạnh chiều
hoang, trần gian nín thở,
Vòng tai ương kiếp nạn
đến vô cùng.
Hồn ai đó ?
Bờ Tự Do bốn hướng,
cõi mông lung
Tìm đâu thấy - giữa
muôn trùng đen thẳm ?
Tiếng kêu “Trời!” trước
phút giây chìm đắm
Biến tan vào giông
bão, thét trùng dương.
Vực mồ sâu thịt rã
máu còn vương
San hô trắng hay là
xương ai trắng ?
Dòng tóc đen bám ghềnh
xa hoang vắng
Thành rong rêu sẫm
tím một màu tang.
Hồn ai đó ?
Chiếc thuyền Không
Gian
Trôi về Vô Tận.
Bánh xe Thời Gian
chuyển ngàn uất hận
Chập chờn mấy cõi U
Minh.
Lịch Sử nghìn thu
trang giấy rợn mình
Ghi chép lại phút
kinh hoàng Vượt Biển !
2.
Hồn ai đó ?
Đảo hoang sơ, ai về
đây khấn nguyện
Mộ bia tàn, ai thắp
nén hương dâng ?
Nơi Ba-Đình vui chuốc
rượu Vô Thần
Cười nghiêng ngả mừng
reo hò chiến thắng !
Đồng ruộng phơi bày
xương trắng
Oan khiên máu lệ
thành sông.
Bao thây vùi trong
sóng nước biển Đông
Còn sót lại mấy hoang
tàn di tích ?
Hồn ai đó ?
Đảo xa xôi mộ phần cô
tịch
Giấc ngủ chẳng bình
an.
Họ còn theo, cố phá đập
tan
Để tô hồng chế độ :
• “Chủ nghĩa huy
hoàng, không ai chối bỏ
Không có người vượt
thoát để tồn sinh !!!” (*CSVN)
Nhưng bia đời như nắng
rọi bình minh
Luôn soi rõ từng vết
sâu tội ác
Của loài dã tâm với
ngôn từ khoác lác
Đang tôn thờ chủ thuyết
lai căng.
Hồn ai đó ?
Từ bao cõi vĩnh hằng
Xin về đây chứng kiến.
Tấm lòng chúng tôi,
trọn đời Tâm Nguyện
Chí bền gan, xin vẹn
Nghĩa Tình.
Dù ngăn cách Tử Sinh
Giữa hai bờ Nhật Nguyệt.
Dù có ai phá tan mộ
huyệt
Đến nghìn sau hồn mãi
còn đây.
Nhìn trùng khơi sóng
nước dâng đầy
Gửi mơ về cố quốc.
Hồn vẫn sống trong
lòng Dân Tộc
Vì hai chữ Tự Do.
Chiều GALANG bão tố
sóng to
Hay tĩnh lặng trăng
rơi thềm đá.
Sáng PINANG nắng
xuyên rừng lá
Hay đêm vờn tiếng hát
nhân ngư.
Hồn mãi còn đây, dù
bia mộ hoang vu
Không tên tuổi – sá
gì tên với tuổi !
Dù xác thân đã hòa
chung cát bụi
Biển Đông còn - HỒN
MÃI SỐNG THIÊN THU!
VÕ ĐẠI TÔN (HOÀNG PHONG LINH)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét