Thứ Sáu, 2 tháng 2, 2018

PHÙ ĐIÊU THƯƠNG TIẾC

Dzuy Lynh
Cho tôi chạm tay vào bức tường đá lạnh
Tấm phù điêu thương tiếc bậc cha anh
Nơi những anh linh tử sĩ được nêu danh
Hồn nhập thể vạn vì sao lấp lánh

Cho tôi in dấu tay lên những tuổi tên hóa thạch
Đến quê hương tôi từ vạn lý nghìn trùng
Để lại hình hài trong cuộc chiến điêu linh
Lưu sử tích những chiến binh uy dũng
Cho tôi đặt trái tim mình lên vách đá
Để hòa cùng nhịp thở với người xưa
Cùng lăn mình trong đạn bão bom mưa
Cùng sinh tử dưới vòm trời lửa khói
Áp bàn tay mạch hồn nghe buốt nhói
Đá đã biết buồn tự thuở mới khai sinh
Chốn tạm dung ghi khắc nợ ân tình
Xương máu đổ từ Đồng Minh chiến sĩ
Cuộc chiến đã lùi sâu vào dĩ vãng
Bốn mươi ba năm đất Mẹ luống điêu tàn
Lịch trên tường tờ cuối sắp sang trang
Vẫn đọng mãi bụi thời gian hưng phế
Tôi đã thấy bóng mình soi trong đá
Nơi viễn phương, không phải nước Nam nhà
Quê hương mình dằng dặc buổi can qua
Nay đã mất vào tay phường bán nước!
Lỡ sinh ra trong cõi trần ô trược
Tuổi hoa niên luân lạc đất phương xa
Hỏi tại sao ở mảnh đất quê nhà?
Không có được bức phù điêu bằng đá!
Giặc cộng, bầy vượn người giả trá
Đê hèn sang phẳng mả cha anh!
Phế binh nuốt lệ sống đoạn đành
Hát khản giọng bài ca hành phương Bắc
Đêm trăng lạnh vọng tiếng ho khúc khắc
Người Lính già trăn trở thức thâu canh
Nhìn cháu con hậu duệ đã trưởng thành
Mong có lúc tên đồng đội mình ghi bia đá...
thảovânam mườibảythángchạpnămđinhdậu . dzuy lynh
* Photo: Model Destiny Nguyễn (phóng viên SBTN - hậu duệ BĐQ/VNCH)

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét