Đang nuốt vội miếng cơm, nghe con hỏi :
Gọn một lời: "Mẹ tính sao?"
Lời con hỏi khiến mẹ nghẹn ngào
Mẹ mắc nghẹn máu trào lên tới óc
Mẹ dậm chân bức tóc
Sao ngày xưa mẹ khờ dại quá con ơi !
Lại đi tin những thằng chân đất
Đuổi vịt chăn trâu vênh vang làm "Cách Mạng"
Cách Mạng là gì mẹ có hiểu gì đâu
Cứ tưởng "Cách mạng" là làm cho nước mạnh dân giàu
Cho con mẹ có đủ miếng cơm manh áo
Chúng bảo rằng làm cách mạng để "giải phóng nhân dân"
Đuổi "Đế quốc Mỹ" cho dân mình no ấm
Thương chúng nó, mẹ dành dụm từng bao gạo hẫm
Viên thuốc, ký đường mẹ nuôi chúng dưới hầm sâu
Mẹ dấu đút từng gói muối bó rau
Để chúng nó ăn no làm "giải phóng"
Mẹ hối hận vì đã lầm bọn chúng
"Giải Phóng" gì, chúng lột sạch, con ơi!
Rỗ trái cây, ra chợ bán độ nhật qua ngày
Từng ký thịt dấu chui sợ bọn "Thị trường quản lý"
Chúng bịt miệng con người bằng "ngăn sông cấm chợ"
Chúng cầm cố con người bằng "hộ khẩu liên gia"
Để ngày nay chúng trở thành đại gia
Xây biệt thự nguy nga đồ sộ
Chúng làm giàu bằng đồng tiền bán thân ở đợ
Xây uy quyền trên tủi nhục lao nô
Núi sông biển đảo xương máu cơ đồ
Chúng bán tất con ơi, chúng bán hết.........
Nếu biết thế !
Ngày xưa mẹ không dành hạt cơm nuôi chúng
Mẹ diệt ngay trong trứng nước phôi thai
Gói thuốt chuột mẹ trộn cho chúng nhai
Cho chúng chết tiệt nòi phản bội
Xi măng đó, mẹ bịt kín nắp hầm
Chôn luôn chúng lũ âm binh ma quỷ!
Mẹ muốn điên mỗi lần nhìn mảnh bằng "Mẹ chiến sĩ"
Mẹ chúng mày, để chùi đít mà thôi.........
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét