Thứ Hai, 16 tháng 1, 2017

ĐIẾU VĂN TƯỞNG NIỆM CÁC LINH HỒN TỬ NẠN TRÊN BIỂN ĐÔNG


Hởi ôi
Trời biển mênh mông
Ngàn khơi sóng vỗ.
Bão táp cuồng xoay vực sâu thành mộ
Hồn cá Hồi vô định biết về đâu?
Từ cơn quốc nạn đất nước bể dâu
Mong vượt thoát tìm Tự Do Lẽ Sống.
Thuyền gỗ mong manh, giạt trôi biển động
Mẹ ôm con, tiếng gió thét gào.
Giữa phong ba máu lệ tuôn trào
Tìm phương hướng, trùng dương đen tối.
Mịt mùng sóng nổi
Thuyền nát, thây trôi.
Lời cuối cùng hai tiếng “Trời ôi!”
Rồi tắt lịm giữa trùng khơi bão táp.
Anh đến từ đâu?
 – Cà Mau, Đồng Tháp,
Sau lưng bỏ lại ruộng vườn.
Chị đến từ đâu?
- Thủ Đức, Bình Dương,
Hay miền Trung, dìu con vượt thoát.
Em đến từ đâu?
– Cao Nguyên, Đà Lạt,
Tuổi hoa niên mơ Lẽ Sống Con Người.
Nhưng than ôi,
Nước ngàn khơi hòa trộn máu tươi
Thân bèo bọt, mảnh thuyền tan sóng vỗ.
Anh cứu đàn con, vực sâu thành mộ
Hận trào theo xoáy nước cuồng trôi.
Tiếng cười vang dã thú say mồi
Bầy hải tặc giằng co thân Chị.
Tuổi thơ Em dưới bàn tay lũ quỷ
Cũng tan tành, loang máu đầy khoang.
Hải đảo xa xăm, ghềnh đá mồ hoang
Thịt xương nát, thành rong rêu chìm nổi.
Hồn phiêu bạt, vật vờ đêm tối
Biển Đông gào, uất hận đến nghìn thu.
Ngày hôm nay
Xin lạy Hồn trong tận cõi thâm u
Về đây chứng kiến.
Chúng tôi, từ năm Châu bốn Biển
Dâng tấc lòng tưởng niệm Vong Linh.
Cùng quê hương, cùng kiếp nạn lênh đênh,
Không quyến thuộc nhưng chung giòng máu Việt.
Đời lưu vong vẫn tròn tâm huyết
Tụ về đây thắp nén nhang thành.
Trời Mã Lai mây xám nước xanh
Đất Nam Dương đảo gành biển động.
Xin Hồn hãy về đây
Giữa ngàn khơi gió lộng
Nghe lời kinh, siêu thoát Vĩnh Hằng.
Trên vũ trụ vằng vặc ánh sao-trăng
Mây viễn xứ trôi về chung cố quốc.
Còn những Hồn vấn vương ghềnh dốc
Nơi đất người nương nấm mồ hoang.
Xin hãy về đây
Giữa hương trầm khói tỏa đèn nhang
Xương bớt lạnh trong điêu tàn hoang dã.
Giúp chúng tôi trùng tu bia mả
Cho Hồn thoát cảnh điêu linh.
Chờ ngày mai nắng đẹp bình minh
Quê Hương không còn bóng tối
Đàn con lưu vong quay về nguồn cội
Xin rước Hồn trở lại Quê xưa.
Sống bên nhau dù nắng sớm chiều mưa
Âm Dương không còn viễn xứ.
Giữa đất trời hôm nay, xin Hồn thiêng về ngự
Trong khói hương chấp hưởng lòng thành.
Chúng tôi về đây, đầu bạc tóc xanh
Mười phương tám ngã
Trọn lòng chung dạ
Cúi lạy Hồn linh hiển chứng soi.
Dâng Nghĩa Tình chung đạo lý giống nòi
Lên bao Hồn tử nạn.
Xin cúi lạy, nén hương lòng thắp sáng
Mong Hồn về chứng giám hôm nay.
Giữa trời đất bao la, gió thổi mây bay
Xin Hồn về thượng hưởng.

Võ Đại Tôn

Chấp bút.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét