Khi nói lên tiếng nói của lương tâm
Chống lại bạo tàn, ác ôn, vô trí
Chống lại độc tài, tham ô, đảng trị
Anh cho rằng tôi “thù hận quê hương”
Khi dân oan rần rộ kéo xuống đường
Biểu tình chống bọn giành nhà cướp đất
Anh cho họ là “nghịch thù DÂN TỘC”,
“Phá quê hương” và “phản lại nhân dân” !
Khi người dân tố cáo cộng hung tàn
Anh bảo họ là bọn người “qúa khích”
(Nhà nước anh coi họ là thù địch
Đáng bỏ tù và tra tấn dã man!)
Này anh hỡi, đừng lý luận bắt quàng:
Biến dân oan thành “kẻ thù đất nước”! Luận cứ ấy điêu ngoa không nghe được
Lối tuyên truyền, lừa phỉnh qúa ngây ngô
Tôi khuyên anh hãy bỏ thói hàm hồ
Trở về với QUÊ HƯƠNG và DÂN TỘC
Nghe tiếng lương tâm: Phục vụ tổ quốc
Quên hận thù, “hòa giải” với dân oan !
Lắng nghe đây! Hỡi những kẻ lạc đàng
Hãy nhìn rõ QUÊ HƯƠNG, DÂN TỘC!
QUÊ HƯƠNG ta gồm cả vùng Bản Giốc
Từ Nam Quan cho đến tận Cà Mau
Cha ông ta mảnh liệt chống quân Tàu
Cương quyết giữ gìn biên cương lãnh thổ
QUÊ HƯƠNG không phải là phủ bắc bộ
Chẳng phải là bọn Minh, Giáp, Duẩn, Đồng
Cũng chẳng là đảng cộng, đám cuồng ngông
Hay Triết, Dũng, bọn buôn dân bán nước
QUÊ HƯƠNG ta, dãy non sông gấm vóc
Với kinh thành: Hà nội, Huế , Sài-Gòn
Và địa danh như Quảng Trị, Vĩnh Long
Chớ chẳng phải thành hồ, Leningrad !
Quê hương ta, bức địa đồ vừa rách nát
Mất Nam Quan, Bản Giốc, đảo Trường sa
Làng xóm ta vang vội tiếng rên la
Của lương dân khóc mất nhà mất đất !
DÂN TỘC ta biết thờ Trời, kính Phật
Chứ không là qủy đỏ, lủ tam vô
Đốt sách, bắt sư, đóng cửa nhà thờ
Đày tu sĩ , chiếm chùa, đào nghĩa địa
DÂN TỘC ta trọng luân thường đạo nghĩa
Chứ không gian tham, tráo trở lọc lường
Bán đàn bà con gái khắp mười phương
Dưới chế độ nhà nước anh “quản lý” !
Này anh hỡi, mở mắt nhìn cho kỹ
Ai tham tàn làm tan nát QUÊ HƯƠNG ?
Ai đàn áp dân khốn khổ xuống đường
Ai cướp đất, buôn lao nô, bán nước
Ai đã cắt Nam Quan và Bản Giốc
Đem biên cương, hải phận hiến quân Tàu
Ai hận thù để dân Việt thương đau
Đấy, kẻ thù của QUÊ HƯƠNG, DÂN TỘC !
CHÍNH CỘNG SẢN LÀ “KẺ THÙ TỔ QUỐC !”
Trần Chiêu Yên
Chống lại bạo tàn, ác ôn, vô trí
Chống lại độc tài, tham ô, đảng trị
Anh cho rằng tôi “thù hận quê hương”
Khi dân oan rần rộ kéo xuống đường
Biểu tình chống bọn giành nhà cướp đất
Anh cho họ là “nghịch thù DÂN TỘC”,
“Phá quê hương” và “phản lại nhân dân” !
Khi người dân tố cáo cộng hung tàn
Anh bảo họ là bọn người “qúa khích”
(Nhà nước anh coi họ là thù địch
Đáng bỏ tù và tra tấn dã man!)
Này anh hỡi, đừng lý luận bắt quàng:
Biến dân oan thành “kẻ thù đất nước”! Luận cứ ấy điêu ngoa không nghe được
Lối tuyên truyền, lừa phỉnh qúa ngây ngô
Tôi khuyên anh hãy bỏ thói hàm hồ
Trở về với QUÊ HƯƠNG và DÂN TỘC
Nghe tiếng lương tâm: Phục vụ tổ quốc
Quên hận thù, “hòa giải” với dân oan !
Lắng nghe đây! Hỡi những kẻ lạc đàng
Hãy nhìn rõ QUÊ HƯƠNG, DÂN TỘC!
QUÊ HƯƠNG ta gồm cả vùng Bản Giốc
Từ Nam Quan cho đến tận Cà Mau
Cha ông ta mảnh liệt chống quân Tàu
Cương quyết giữ gìn biên cương lãnh thổ
QUÊ HƯƠNG không phải là phủ bắc bộ
Chẳng phải là bọn Minh, Giáp, Duẩn, Đồng
Cũng chẳng là đảng cộng, đám cuồng ngông
Hay Triết, Dũng, bọn buôn dân bán nước
QUÊ HƯƠNG ta, dãy non sông gấm vóc
Với kinh thành: Hà nội, Huế , Sài-Gòn
Và địa danh như Quảng Trị, Vĩnh Long
Chớ chẳng phải thành hồ, Leningrad !
Quê hương ta, bức địa đồ vừa rách nát
Mất Nam Quan, Bản Giốc, đảo Trường sa
Làng xóm ta vang vội tiếng rên la
Của lương dân khóc mất nhà mất đất !
DÂN TỘC ta biết thờ Trời, kính Phật
Chứ không là qủy đỏ, lủ tam vô
Đốt sách, bắt sư, đóng cửa nhà thờ
Đày tu sĩ , chiếm chùa, đào nghĩa địa
DÂN TỘC ta trọng luân thường đạo nghĩa
Chứ không gian tham, tráo trở lọc lường
Bán đàn bà con gái khắp mười phương
Dưới chế độ nhà nước anh “quản lý” !
Này anh hỡi, mở mắt nhìn cho kỹ
Ai tham tàn làm tan nát QUÊ HƯƠNG ?
Ai đàn áp dân khốn khổ xuống đường
Ai cướp đất, buôn lao nô, bán nước
Ai đã cắt Nam Quan và Bản Giốc
Đem biên cương, hải phận hiến quân Tàu
Ai hận thù để dân Việt thương đau
Đấy, kẻ thù của QUÊ HƯƠNG, DÂN TỘC !
CHÍNH CỘNG SẢN LÀ “KẺ THÙ TỔ QUỐC !”
Trần Chiêu Yên
__._,_.___
Posted by: Hoang Nguyen <hpnguyen16@hotmail.com>
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét