Thơ Quang Nam
Tháng
tư buồn trở về cùng sông núi
Tháng
tư buồn, thống khổ ngập quê hương
Tháng tư ơi
! sao lắm nẻo đoạn trường
Sầu
non nước phủ trùm trên Đất Việt !
Dòng
lịch sử quặn đau, không chỉ vì cá chết
Mà
còn vì bao máu lệ đau thương
Sẽ
từ đây nhuộm trắng các nẻo đường
Bao
rên siết khóc than quyền tự chủ !
Ôi
Việt Nam, dãy giang sơn cẩm tú
Mấy
ngàn năm oanh liệt cõi Trời Đông
Nay
phủ trùm niềm quốc nhục khắp non sông
Và
tai ách triền miên không xiết kể .
Cơ
trời chăng ?
Không ! –Vì không là dâu
bể
Theo
lẽ thường thay đổi của thiên nhiên
Mà
là do kế độc lũ bá quyền
Muốn
thôn tính, đọa đày dân Nước Việt
Từ
khởi thủy, chúng dựng ra tà thuyết
Rồi
đưa người đội lốt chủ nhơn ông
Rồi
lập đảng, lập đoàn, cày xéo non sông
Rồi
huyển hoặc, đánh lừa bao thế hệ
Thế
rồi, 21 năm sau, chúng reo hò thắng thế
Nuốt
Miền Nam bằng một lũ tay sai
Nên
Tháng tư buồn còn đánh dấu đến hôm nay
Màn
đen tối kéo lê niềm Quốc hận
HẬN ! Không chỉ vì thân
phận
Với
niềm đau nhược tiểu buốt tận xương
Mà
còn vì kẻ bán đứng quê hương
Đem
chủ nghĩa phi nhân tròng lên đầu dân tộc
Kéo
đất nước- con người lao xuống dốc
Xã
hội điêu tàn, bạo lực, gian manh
Đạo
lý, nhân luân, biển biếc, rừng xanh
Còn
đâu nữa, vướng trong vòng tai họa !
Thế
là ..
Bốn
mươi mốt năm dài điêu linh ròng rã
Gần
5 triệu người ôm hận sống lưu vong
Còn
90 triệu người nuốt hận hóa lưng cong
Đành
cúi mặt giữa đêm dài nô lệ !
Núi
Sông ơi ! mối hận này sâu vô kể
Dù
Biển Đông cũng khó tẩy vết hằn
Lên
tận đỉnh Trường Sơn hỏi sóng Bạch Đằng
Uy
linh đó còn chăng hay đã chết ?!
Khi
Vũng Áng, Tây Nguyên, Hoàng-Trường Sa mất hết
Cả
rừng đầu nguồn, lẫn mồ mả cha ông
Thêm
giờ đây dòng sóng nước Cửu Long
Đang
cạn kiệt từ đầu năm hai không một sáu (2016)
Cơ
trời chăng ?
Không ! Đều do bọn bá
quyền tàn bạo
Xây
5 đập thượng nguồn để khống chế phương nam
Đem
vinh hoa, chủ thuyết, câu nhử lũ Việt gian
Làm
nội ứng phá tan hoang đất nước
Với
mỹ từ : 16 chữ vàng và 4 tốt
Làm
chiêu bài trói buộc cướp non sông
Chúng
còn mưu toan đầu độc cả giống dòng
Gây
thảm họa môi trường từ Nam chí Bắc
Mùa
Quốc Hận năm nay, niềm nước non càng se thắt
Khi
cá chết trắng bờ, trải dài 4 tỉnh Miền Trung
Nhưng
mặc dân khóc thét gào.. bọn đầu lĩnh vẫn ung dung
Đem
bạo lực chở che bầy lang sói !
Thế
là dân xuống đường từ Quảng Bình , Đồng Hới
Đến
Quảng Trị, Đà Nẳng tới Hà Nội, Sài Gòn ...
Đồng
loạt thét gào đòi trả lại áo cơm
Và
trả biển cho dân, biến căm hờn thành sức bật
Trước
cảnh máu đổ, lệ rơi, nỗi ai hoài tuôn chất ngất
Xót
giống nòi lâm thảm cảnh điêu linh
Toàn
dân ơi , hãy chung tay hiệp nhất
Đứng
vùng lên , dành lại nước non mình !!...
Âu
Châu, Mùa Quốc Hận 41- Năm 2016
QUANG NAM
*Chia sẻ cùng các ngư
dân đau khổ tại Hà Tỉnh, Quảng Bình, Quảng Trị, Thừa Thiên
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét