Chủ Nhật, 19 tháng 7, 2015

Mỹ - Việt cộng : Biển Đông



Sau 20 năm, từ ngày cưởng chiếm miền Nam Việt Nam 30 tháng 04 năm 1975,  hai nước thù địch cộng sản Việt Nam và đế quốc Mỹ mới bình thương hóa quan hệ ngoại giao.Tháng 07 năm 1995 Tổng Thống Mỹ Bill Clinton và Thủ Tướng Việt cộng Võ Văn Kiệt  tuyên bố bình thường hóa quan hệ ngoại giao, gác lại quá khứ.
Suốt trong 20 năm gác lại quá khứ, từ năm 1995 đến năm 2015, quan hệ ngoại giao đã có những bước tiến thăng trầm như thế nào hay chỉ là vá víu, tạm bợ. Nhìn chung, có những bước tiến bộ khá rỏ nét, tuy nhiên vẫn còn bị một rào cản rất lớn, đó là ´´niềm tin ´´. Chính vì hai chữ ´´niềm tin ´´mà khoảng cách đôi bên còn xa thăm thẳm.
Bước qua thế kỷ 21 thì hầu hết không một ai còn tin vào cộng sản, qua sự sụp đổ của cộng sản Đông Âu và Liên Bang Sô Viết, qua mạng lưới Internet toàn cầu và qua thành quả 40 năm đảng trị của nhà cầm quyền cộng sản Việt Nam đã minh chứng cụ thể ´´đỉnh cao trí tuệ ´´kèm theo ´´bạo lực cách mạng du đảng trị ´´ .
Một điều rõ ràng là quyền lợi đôi bên chi phối niềm tin. Về phía Mỹ, quyền lợi của họ là quyền lợi của nước Mỹ và nhân dân Mỹ. Ngược lại cộng sản Việt Nam, thì quyền lợi cá nhân và lợi ích nhóm trong vỏ bọc của đảng vì thế có câu ´´còn đảng, còn mình ´´.
´´Theo Tàu mất nước, theo Mỹ mất đảng ´´.Đảng cộng sản Việt Nam, thà mất nước để giử lại đảng, điều này không có gì lạ. Lời trăn trối của Hồ Chí Minh cha già của đảng cộng sản Việt Nam khi hấp hối đã nói lên điền này-´´Về với cụ Marx´´. Đây là câu nói không được bình thường của già Hồ. Ông Bà thường nói : ´´Chết về với Ông Bà hoặc về nước Chúa , hoặc theo Trời theo Phật´´ chứ không ai nói  về với Mao, với Marx, chỉ có lủ vong quốc Việt cộng  tay sai cho cộng sản Quốc Tế  mà thôi.

Vì sự khác biệt giữa hai tư duy, nên dù có gác lại quá khứ, mở rộng ngoại giao hướng về tương lai thì cũng chẳng bao giờ xóa được khoảng cách của hai nước cựu thù, không đồng quan điểm về đường lối chính trị.
´´Không có bạn vĩnh viễn, cũng không có kẻ thủ  vĩnh viễn. Chỉ có lợi ích Quốc Gia là vĩnh cửu ´´.Vì lợi ích Quốc Gia của Mỹ, mặc dù biết Việt cộng đu giây, nhưng Mỹ vẫn trường kỳ cố níu kéo Việt cộng vào quỷ đạo của mình. Đó là điều dễ hiểu : Sự trổi dậy lớn mạnh đáng sợ của Tàu cộng và kế tiếp là Biển Đông.
Đường lưởi bò chín đoạn trong âm mưu thôn tính toàn bộ biển Đông đã biến  Việt Nam thành vị trí chiến lược  quan trọng. Vì vị trí chiến lược quan trọng của Việt Nam trong mộng bành trướng xâm lăng của Tàu cộng và quyền lợi vĩnh cửu của Mỹ ở biển Đông đã đưa Mỹ và Việt cộng từng bước xích lại gần nhưng không gần nhau qua cửa ngõ ngoại giao.
Nhân quyền và TPP là hai vấn đề đối trọng.Tự Do, Dân Chủ , Nhân Quyền là những từ ngữ tối kỵ đối với những chế độ độc tài, đảng trị và nhất là những nước dưới sự thống trị cuả đảng cộng sản. Có Tư Do, có Dân Chủ, có Nhân Quyền thì không bao giờ có cộng sản. Bởi cộng sản chỉ tồn tại khi người dân cam tâm phục vụ và khuất phục dưới họng súng và bạo lực để chấp nhận làm nô lệ cho một thiểu số người có quyền lực trong tay.. nhân quyền chỉ là một cái bánh vẽ mà chính quyền Mỹ đưa ra để áp lực cho một thỏa thuận về vị trí chiến lược hầu kiểm soát dọc bờ biển Việt Nam và khống chế Trung Cộng trong âm mưu thôn tính biển Đông - Hải cảng Cam Ranh là mục đích chính của Mỹ trong mặc cả nhân quyền và TPP. TPP là một món quà của Mỹ mà việt cộng muốn đạt đến cho đàn anh Trung cộng.Thử hỏi một con ốc vít cũng không làm nổi( theo Lao Động Online ), thì lấy gì để xuất khẩu ? trong lúc hàng hóa tàu cộng tràn ngập thị trường. hảng xưởng cùng nhân công Tàu cộng tràn khang từ Nam chí Bắc, thì TPP có giúp gì được cho nền kinh tế phá sản của  Việt Nam hay không? Nếu có chăng nữa thì cũng chỉ một phần nhỏ so với Trung cộng.
Chính vì lợi ích này và để cứu vản kinh tế đang trên đà thê thảm phá sản của Việt cộng và Tàu cộng , nên đã có những biến chuyển về chính trị đáng kinh ngạc mà  một số nhà tranh đấu hãi ngoại phải sửng sốt. Nguyễn Phú Trọng đảng trưởng đảng cướp Việt cộng yết kiến Tổng Thống Obama tại Tòa Bạch Ốc ở Washsington . Phùng Quang Thanh Đại Tướng, Ủy Viên Bộ chính trỉ , Bộ Trưởng Bộ Quốc Phòng biệt tăm kể từ ngày 26.06.2015 tại Pháp Quốc, sau khi kết thúc một tuần làm việc với đối tác Bộ Quốc Phòng Pháp.
Phùng Quang Thanh Đại Tướng là chủ nhân của lời phát biểu :´´Tôi thấy lo lắng lắm, không biết tuyên truyền thế nào, chứ từ trẻ con đến người già có xu thế ghét Trung Quốc.Ai nói tích cực cho Trung Quốc là ngại. Tôi cho rằng, cái đó là nguy hiểm cho dân tộc´´. Phải chăng lời phát biểu mang tính chất nô tỳ của một vị Đại Tướng Quân quá sổ sàng trước bá quan văn võ nên Phùng Quang Thanh được Bộ Chính Trị Trung Ương ´´16 chữ Vàng, 4 tốt´´lựa chọn làm vật tế thần cho chuyến Mỹ du của  Tổng Trọng.
Vì lợi ích và sống còn của đảng, sự biệt tăm của Tướng Thanh không có gì phải ngạc nhiên. Tháng 02 năm 2014, Thượng Tướng Phạm Qúy Ngọ Thứ Trưởng Bộ Cộng An bất đắc kỳ tử đang trong thời gian bị điều tra liên quan tham nhũng. Tháng 02 năm 2015 Trưởng Ban Nội Chính Trung Ương Nguyễn Bá Thanh  cũng đột ngột ra đi vì phe nhóm và tranh chấp quyền lực. Và trước đó nữa, từ ngày đảng cộng sản đội mồ từ hang Pắc pó thành loài qủy đỏ biết bao nhiêu vị tướng của họ đã phải chết một cách bất đắc kỳ tử cho tham vọng quyền lực.Đối với những kẻ vô nhân tính, tàn sát lẫn nhau là chuyện bình thường. Đừng bận tâm.
Ngôn ngữ Việt Nam phong phú, những từ ghép nếu tách rời , đôi lúc từ theo sau nó vô nghĩa, như ´´đen thui, đen thủi´´,thui và thủi chẳng có nghĩa gì cả, nó chỉ tô đậm thêm hoặc làm sáng nghĩa thêm cho từ đi trước. Sự bang giao giữa hai nước khác biệt về đường lối chính trị thì chỉ có ´´gần´´ mà không ´´gủi´´, như thế nó chỉ là giai đoạn. Tiến trình dân chủ hóa chỉ có hiệu lực khi đảng cộng sản Việt Nam có thiện chí. Nhưng nếu có thiện chí vì lòng yêu nước thúc dục thì đâu cần phải có bàn tay của Mỹ. Người Việt ty nạn ở hãi ngoại sống với ảo tưởng quá nhiều.
Đảng cộng sản và nhà cầm quyền Việt Nam kêu gọi xóa bỏ hận thù, hòa hợp hòa giải để cùng chung tay, chung lòng xây dựng quê hương , đất nước , bảo toàn trọn vẹn lảnh thổ, biển đảo là đúng là chí lý – Tuy nhiên lời kêu gọi này không nhằm đúng đối tượng, nên nó trở thành trơ trẻn, và lố bịch. Tại sao phải kêu gọi hòa hợp hòa giải với thành phần ´´phàn động, ôm chân đế quốc để hưởng bơ thừa sửa cặn ´´ ở hãi ngoại ,đó có phải là nghịch lý không? Nếu thực tâm yêu nước thương nòi, thì hảy ngồi lại với 72 nhân sỹ trí thức đưa kiến nghị thay đổi hiến pháp năm 2013 theo Ủy Ban dự thảo sửa đổi Hiến Pháp năm 1992 được công bố rộng rãi trên các phương tiện thông tin đại chúng để lấy ý kiến của các tầng lớp nhân dân- hãy xóa bỏ hận thù đối với những thương phế binh Việt Nam Cộng Hòa,họ chỉ có tôi vì bảo vệ cuộc sống an lành, hạnh phúc của người dân miền Nam mà phải hy sinh một phần thân thể trong cuộc chiến phi lý mà cộng sản quốc tế mang lại cho dân tộc Việt Nam- Hãy nói lời xin lổi với những bà mẹ của những gia đình liệt sỹ, một thời đã mê muội dâng hiến chùm ruột của mình cho cuộc chiến huynh đệ tương tàn, nay trở thành dân oan khiếu kiện, lê tấm thân tàn tạ từ Nam ra Bắc ngủ bụi, ngủ bờ, bửa no, bửa đói - Hãy nói tiếng hòa giải với những nhà bất đồng chính kiến và ngỏ lời hối lổi vì những năm tháng tù đày khổ sai và hành hung bạo lực. Tiếng nói của những nhà bất đồng chính kiến là những tiếng nói can đãm, can cường của người yêu nước chân chính, không tấc sắt trong tay, họ chỉ có trái tim nhưng giám đương đầu với cường quyền, với bạo lực , họ xứng đáng là những vị ANH HÙNG của dân tộc.
Hy vọng sau chuyến Mỹ du của  Nguyễn Phú Trọng đảng trưởng đảng Việt cộng sẽ đạt đươc mong muốn :TPP và Quyền lợi của nước Mỹ trong chiến lược biển Đông để khống chế mộng bành trướng xâm lăng của Tàu cộng : Hãi Cảng Cam Ranh. - ´´việc gì đến sẽ phải đến ´´.
´´Mưu sự tại nhân, thành sự tại thiên ´´- tuy nhiên ´´mình giúp mình,trời sẽ giúp mình ´´.
                                                             Vì vậy
Cộng Đồng người Việt tỵ nạn cộng sản tại hãi ngoại lấy ngày Quốc Hận 30.04 và ngọn cờ chính nghĩa Cờ Vàng Ba Sọc Đỏ để đấu tranh cho một Việt Nam không cộng sản.

19.07.2015
Lê Trung Ưng - Erbach,Odenwald

                                                                     Đảng và dân

        

                                            

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét