Dùng văn chương để mô tả một
nhà văn thì chẳng khác gì múa rìu qua mắt thợ. Nhưng
nhiều khi văn chương chỉ dùng để diễn tả một cảm
xúc, một ấn tượng nên dù hay hoặc dở thì đó chỉ
là một phương tiện để diễn đạt một khía cạnh của
tâm hồn.
Trần Trung Đạo ghé đến Berlin
như một cơn gió thỏang tình cờ . Một người anh trong
gia đình đã từng học chung với Trần Trung Đạo dưới
mái trường Đại Học Vạn Hạnh thuở xưa đã từng nói
với chúng tôi trước khi Trần Trung Đạo đến Berlin :
Trần Trung Đạo về chính trị là một người thực tâm
yêu đất nước con người Việt Nam , về văn thơ là
một cây viết có tầm vóc ở hải ngoại .
Quả thực khi gặp mặt Trần
Trung Đạo thì đúng như Du Tử Lê đã nhận xét „
Trần Trung Đạo có vóc dáng rất Việt Nam , rất thư
sinh nho nhã“ , ông rất nhỏ nhẹ lịch sự , giọng nói
chỉ thoảng một dư âm xứ Quảng nhẹ nhàng tạo thiện
cảm nhanh chóng trong khi tiếp xúc.
Trong buổi gặp gỡ ngắn tại
sảnh đường khách sạn Schweizer Hof để bàn luận sơ về
chương trình cho ngày hôm sau , chúng tôi cũng tình cờ
được biết là buổi tâm tình với nhà thơ Trần Trung
Đạo trùng với ngày kỷ niệm thành hôn 29năm của ông
và phu nhân . Sự tình cờ trùng hợp đó có thể là nhân
duyên để những người hâm mộ sau buổi tọa đàm có
dịp chia vui cụng ly với vợ chồng ông.
Buổi tâm tình ngày 24.8.2014 được
bắt đầu khoảng 30 phút chậm hơn ấn định vì có một
số anh chị đến từ xa bị chậm trễ máy bay . Số người
đến tham dự tuy không quá đông như trong dự đoán của
ban tổ chức , nhưng những người có mặt hôm đó hầu
hết là những người thực sự mến mộ ông từ lâu ,
có người đã hẹn hò với ông từ cả mười năm trước
và có nhiều người đến từ xa như München , Frankfurt
, Wiesbaden , Bremen , Hamburg … Họ đến để nghe và thưởng
thức thơ văn của ông , để tìm được những đồng cảm
về tình yêu quê hương đất nước.
Theo Du tử Lê : „thơ Trần Trung
Đạo vời khuynh hướng kể chuyện một cách chân thiết
đơn giản và phảng phất nhiều hơi hướm của thời
tiền chiến“ và „với tấm lòng trái tim trĩu nặng
hồn nước ông còn thể hiện qua các lãnh vực tùy bút
tiểu luận về thời cuộc chính trị xã hội tôn giáo“
„ .. ông đem văn chương chữ nghĩa làm niềm tin nước
Việt sẽ hồi sinh“
Trong phần đầu mọi người đã
được nghe Trần Trung Đạo trải lòng mình về cuộc đời
bất hạnh , về những cơ duyên trong thời thơ ấu của
ông và về những phấn đấu không ngừng để thắng
lại số phận cô đơn và hẩm hiu .
Ông mất mẹ rất sớm , nên
trong thơ của ông luôn phảng phất tình yêu mẹ , một
tình yêu mà suốt tuổi thơ ông đã thiếu thốn hoàn toàn
. Sau đó cha ông lại qua đời khoảng một tuần trước
tết Mậu Thân . Với 13tuổi ông lưu lạc đến Đà Nẵng
du nhập với các trẻ bụi đời ngủ tạm trong càc nhà
kho chứa gỗ . Sau biến cố Mậu Thân trường học
Trần Quý Cáp tựu trường trở lại ông lại phải đi
theo trường. May mắn là khi còn bé ông thường sinh hoạt
trong Phật Tử và hát rất hay nên được các sư thương
mến . Thế nên ở Hội An ông tìm vào cổng chùa và
được sư trụ trì quen biết cho nương náu để đi học
. Tại đây ông đã gặp chú tiểu Thích Như Điển và làm
bạn với chú tiểu trong suốt thời gian cơ hàn nhưng đậm
tình thân này. Sau khi tốt nghiệp Trung Học, ông vào
Saigòn ghi danh nhập học Đại Học niên khóa 1972. Tại
đây một lần nữa ông được một bà mẹ „ Hòa Hưng
„ đem tình mẫu tử chia sẻ đùm bọc yêu thưong ông.
Sở dĩ tôi dài dòng về tiểu sử
của Trần Trung Đạo để nhấn mạnh về sự lương thiện
của lòng người miền Nam VN , dù trong chiến tranh nhưng
một đứa trẻ tứ cố vô thân vẫn có thể tiến thân
trong tình thương của môi trường xã hội xung quanh. Đó
là cái thiện vẫn còn sống dưới chế độ VNCH , đó là
một điều không thể xảy ra trong cái xã hội Việt Nam
hiện tại với sự băng hoại về đạo đức luân lý đến
cùng cực .
Nói về quan điểm chính trị ông
có một tầm nhìn đứng đắn về đảng phái và dân
tộc. Đảng phái chỉ là những con thuyền đưa ta đến
bến bờ dân tộc . Con thuyền không phải là bờ bến ,
đảng phái cũng không phải là dân tộc. Nhiều khi vì
quyền lợi đảng phái mà một số người đã quên đi
quyền lợi dân tộc. Ngay cả cái cờ đảng phái cũng
không thể đại diện cho dân tộc. Nói theo ông Trần
Trung Đạo „ nếu có ai dan díu với lá cờ Cộng Sản
thì đó là chuyện cá nhân của họ , nhưng lá cờ vàng
vẫn là lá cờ của dân tộc vì lá cờ vàng có chính
nghĩa „ Vâng , lá cờ vàng chưa hề làm hổ danh cho
quê hương đất nước VN , đã có biết bao nhiên anh linh
tử sĩ đã nằm xuống để bảo vệ lá cờ này, để
chống đỡ sự bành trướng của chư hần Cộng Sản , để
gìn giữ tự do và nhân bản. Trần Trung Đạo đã khẳng
định trước diễn đàn“ nếu hôm nay không có chào
Quốc Kỳ VNCH thì tôi sẽ không nói chuyện buổi này „
Trong buổi tâm tình , Trần Trung
Đạo cũng chia sẻ tâm tư về vấn đề Biển Đông , về
nhân quyền tại Việt Nam . Ông cũng trăn trở tìm cách
giúp đỡ trực tiếp hoặc gián tiếp đến những người
trẻ tuổi gan dạ đứng lên chống bạo quyền trong nước.
Ông viết lách chuyển tải kinh nghiệm tái lập thể chế
chính phủ trên toàn thế giới từ Do Thái , Hoa Kỳ đến
Phần Lan để cho giới trẻ trong nước học hiểu .
Ông kêu gọi người dân Việt
Nam đặc biệt là giới trẻ , những hy vọng cho tương
lai đất nước , phải phát triển ý thức xã hội ,
nâng cao dân trí và tận dụng sức mạnh toàn dân để
thay đổi được hiện tình đất nước. Muốn thắng
Trung Cộng chúng ta phải thay đổi vận mệnh cuả chính
mình để đất nước sớm có tự do dân chủ. VN phải có
dân chủ trước Trung Cộng thì chúng ta mới thắng Trung
Cộng . Đảng CSVN lệ thuộc Trung Cộng nhưng người dân
VN không lệ thuộc Trung Cộng.
Ông cũng kêu gọi người Việt
hải ngoại hãy đoàn kết trong tinh thần tương kính lẫn
nhau vì con đường cứu nước rất rộng , mọi người
đều có thể phụ trách đóng góp vào nhiều lãnh vực
mà không va chạm với nhau.
Về phần thi ca thì chị Hiền (
Frankfurt) đã mở đầu bằng bài thơ của Võ Đại Tôn
, một Quan Võ và là một khách mời mới
đây cuả Berlin , viết tặng Trần Trung Đạo là một Quan
Văn cùng chung chí hướng . Sau đó xen kẽ vào
chương trình chị Phượng ( Berlin ) đã ngâm bài thơ nổi
tiếng của ông Trần Trung Đạo „Đổi cả thiên thu
tiếng mẹ cười „ với đàn đệm Guitar của chính
tác giả.
Trần Trung Đạo cũng tự ngâm
một bài thơ tâm đắc của ông để tặng khán giả :
… Đời xô ta gục buồn
không trách
Vẫn đứng lên cười
với thế nhân…
Và Phạm Công Hoàng( Hamburg ) đã
đóng góp bài thơ ca „ Tương kính trong liên kết „
tự sáng tác theo nguồn cảm hứng trước tư tưởng của
Trần Trung Đạo
Sau buổi hội thoại rất chân
tình giữa diễn giả với khách tham dự , chị Hiền (
Frankfurt ) đã ngâm bài thơ “ Em bé Việt Nam và viên
sỏi “ trước khi ông Nguyễn đình Tâm , nìên trưởng
Berlin , lên phát biểu lời cám ơn đến ông Trần Trung
Đạo . Chương trình đã kết thúc trễ hơn 45 phút ,
nhưng mọi người vẫn còn lưu luyến ở lại chụp hình
kỷ niệm với ông .
Tối hôm đó , tại tư thất
tuy không được rộng rãi lắm nhưng cũng đủ chỗ cho
gần hai mươi người cùng chung vui thân mật ngày kỷ
niệm 29 năm thành hôn với gia đình Trần Trung Đạo cho
tới khuya.
Trần Trung Đạo đã để lại
một dấu ấn rất tốt đẹp ở Berlin và ở Đức Quốc
. Buổi tâm tình đượm chất thi ca thắm tình dân tộc
quê hương . Ông đã chuyển tải một hình thức tranh đấu
ôn hòa , dùng ngòi bút để khai phóng dân trí và để
góp theo ngọn gió dân chủ tư do thổi về Việt Nam .
Nhiều Hội Đoàn
tại nhiều nơi trên nước Đức rất muốn mời ông
đên nói chuyện với đồng hương . Dù ông không hứa
nhưng họ vẫn hy vọng vào một cơ duyên trong tương
lai.
BS Hoàng Thị Mỹ
Lâm
LHNVTN tại CHLB
Đức
Berlin , 6.9.2014
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét