Alfa Nguyễn Đăng Trình khi gồng lưng giữ ngọn đồi chiến lược nguyên trái bê bốn mươi tầm cận tuyến xác tan tành hồn lịm dưới mưa khuya tay ôm con tay thắp nến nguyện cầu anh không… chết mà chỉ là… mất tích ráng mưu sinh thoát hiểm khỏi rừng sâu vì nóng ruột cứu nguy người thuộc hạ vọt khỏi hầm bươn lên bung lựu đạn chưa kịp nằm hứng trọn loạt a ka vết thương lưng vừa chớm kéo da non vội trốn viện bay vù ra vĩ tuyến đám đàn em đang… một mất một còn vạn hùng binh lăn lóc trả ơn đời mỗi tọa độ là mỗi vuông sinh tử giặc hậu xung tiền pháo chẳng ngày ngơi lớp trước ngã… lớp sau liền tiếp bước… vẫy tay chào chuỗi tháng ngày mộng tưởng những chàng trai hẹn gặp những quân trường… |
Thứ Hai, 23 tháng 6, 2014
1972 - Thơ Alfa Nguyễn Đăng Trình .
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét